Friday 24 October 2014

Chơi với con cũng cần phải học

Khi hồi tưởng lại thời thơ ấu, chắc hẳn cha mẹ vẫn nhớ như in những trò chơi dân dã như trèo cây, bắn bi, đá bóng, nhảy dây… Chính những niềm vui đó đã tạo nên nhiều ký ức đẹp và trở thành điểm tựa tinh thần cho cha mẹ khi họ trưởng thành.

Vì vậy, đến khi thực sự có mái ấm nhỏ của mình, cha mẹ hơn ai hết hiểu rằng được vui chơi là món quà tuổi thơ vô giá mà đứa trẻ nào cũng muốn có. Tuy nhiên, ở thời hiện đại khi cha mẹ bận rộn với bao áp lực từ cuộc sống, liệu rằng việc cho con chơi và chơi cùng con có thực sự dễ dàng?


Bé lúc nào cũng cần được vui chơi

Khi so sánh đơn giản giữa cuộc sống ngày xưa và thời hiện đại, chúng ta dễ dàng nhận ra trẻ em thời hiện đại gặp khá nhiều thiệt thòi so với thời trước. Nếu ngày trước trẻ có vườn cây rộng rãi, đồng lúa cò bay thẳng cánh để tha hồ chơi đùa chạy nhảy cùng bạn bè thì nay, các bé hầu hết đều ở trong không gian 4 bức tường nhà, trước màn hình tivi, máy tính… Chưa kể cha mẹ bận rộn đi làm nên lắm lúc con chỉ chơi một mình, làm bạn với các thiết bị công nghệ. Với bé, vui chơi nhiều khi trở thành "món quà" xa xỉ trong những dịp được cha mẹ dẫn đi công viên, ăn uống…


Tiến sĩ Giáo dục Nguyễn Thụy Anh (Chủ nhiệm Câu Lạc bộ Đọc sách cùng con) cho biết: "Từ 1 tuổi trở lên, các bé bắt đầu háo hức khám phá thế giới bên ngoài qua các trò chơi. Trẻ con không cần quá nhiều để khôn lớn. Có thể học ít đi một chút, xem tivi ít đi một vài giờ, ăn bớt đi vài món thừa chất nhưng luôn cần một sân chơi! "Sân chơi" phải là nghĩa đen chứ không phải nghĩa bóng. Đó là một không gian được dành riêng cho trẻ, hoặc đơn giản là những khoảng cỏ xanh hoặc đất trống. Đó là nơi trẻ được chạy nhảy, là nơi trẻ hòa mình với thiên nhiên, hít thở khí trời, làm những điều con muốn mà không bị không gian thành thị bó buộc."

Đồng tình với quan điểm rằng trẻ lúc nào cũng cần có "sân chơi" của riêng mình, chị Ngũ Thị Diệu Bình (Nhân viên văn phòng, TP.HCM) chia sẻ: "Luôn muốn con có được khoảng không gian thoải mái để chơi đùa, hai vợ chồng quyết định chuyển nhà đến Nhà Bè, ngay giữa một khoảng xanh cây cối rất mát mẻ. Tuy hơi xa trung tâm thành phố một chút nhưng Gin nhà mình thì vô cùng thích vì chỉ cần bước ra khỏi cửa là con sẽ có ngay một khoảng không gian rất thoáng đãng, tha hồ chơi đùa với bạn bè. Vào những chiều hè, gió mát rượi, bé thường cùng bạn hàng xóm chạy xe đạp dạo quanh khu phố, hái hoa bắt bướm hay nô đùa thỏa thích. Mình luôn yên tâm con sẽ có thật nhiều kỷ niệm đẹp trong tuổi thơ của bé."


Chị Diệu Bình luôn tạo điều kiện cho Gin vui chơi thỏa thích ngoài thiên nhiên rộng lớn.


Học cách chơi cùng con

Trong hành trình vừa chơi vừa học ấy, cha mẹ luôn đóng vai trò quan trọng bởi họ vừa là người thầy, vừa là người bạn đồng hành cùng con. Hơn ai hết, chỉ có cha mẹ - những người đã trải qua một thời tuổi thơ đầy hạnh phúc mới thấm thía niềm vui của quãng thời gian ấy, và cách thời thơ ấu đã nuôi dưỡng nên một người trưởng thành hạnh phúc ra sao.


Gin luôn có mẹ Diệu Bình làm bạn trong mọi trò chơi và khám phá.

Chơi cùng con thật ra không khó, nhiều cha mẹ đã và đang từng ngày cố gắng làm bạn cùng con, hiểu con hơn trong từng suy nghĩ, hành vi, phản ứng của con trước một sự việc. Chẳng hạn như khi con quấy khóc vì tranh giành đồ chơi với em, khi con nhất định không chịu mặc bộ quần áo mà mẹ nghĩ là đẹp mà chỉ chọn "bộ cánh" bé thích, hoặc khi con chỉ mê "vọc" Ipad chứ không ưa cùng mẹ đi công viên… Tất cả những chuyển biến về tâm lý đó cha mẹ nên hiểu và bằng tình cảm của mình trò chuyện với con, cổ vũ khích lệ khi con làm được thành quả nho nhỏ nào đó và sẵn sàng chơi cùng con những trò trẻ nít nhất. Có như vậy, cha mẹ và con hoàn toàn có thể cùng nhau tạo nên nhiều kỷ niệm tuổi thơ thật đẹp.

Chị Trương Hoài Anh (Nhân viên văn phòng, TP.HCM) chia sẻ cách chị làm bạn với con: "Luôn trò chuyện nhỏ nhẹ, sẵn sàng cùng con vận động, chơi đùa là cách tôi cùng con tận hưởng những ngày thơ ấu quý giá. Lúc rảnh rỗi, tôi sẽ dẫn cu Kem xuống sân nhà chơi bóng rổ. Kem còn nhỏ nên dĩ nhiên không thể làm nhiều động tác chuyên nghiệp rồi, nhưng bé thích mê vì có mẹ làm bạn, cùng mẹ vờn bóng, vỗ tay rối rít khi mẹ thảy bóng vào rổ… Mỗi lần chơi với con, thấy con cười đùa sảng khoái là thêm một lần tôi thấm thía niềm hạnh phúc của người làm mẹ."


Trò chơi bóng rổ yêu thích của hai mẹ con chị Hoài Anh và Kem. 

Làm bạn cùng con không hề khó vì đó sự kết nối bền bỉ đầy yêu thương của mối quan hệ huyết thống ruột rà. Tuổi thơ của con trôi rất nhanh, ngày tháng bên con tưởng dài nhưng hóa ra lại ngắn ngủi, vì vậy cha mẹ hãy dùng tình thương của mình trở thành người bạn thân thiết thời thơ ấu của con, cùng con tạo ra những niềm vui và hồi ức tươi đẹp trong hành trình khám phá cuộc sống.

 

0 Comments:

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home